1. Đừng bao giờ trách một người không giúp đỡ bạn. Vì người ta không giúp bạn là bình thường, giúp bạn mới là lạ. Không ai trên đời có trách nhiệm làm “cái cần câu cơm” của bạn ngoài bạn đâu.
2. Đừng bao giờ trách một người lừa dối bạn. Bởi hoặc là bạn đã cho họ cơ hội, hoặc đơn giản là bản chất của họ mà bây giờ bạn mới phát hiện ra mà thôi.
3. Đừng bao giờ trách một người lợi dụng bạn. Thật ra, mình có giá trị thì người ta mới “lợi dụng”, “tận dụng”, còn nếu mình “vô dụng” thì đời này không ai ngó ngàng đến đâu.
4. Đừng bao giờ trách một người vô tâm với mình. Không phải người ta vô tâm mà là tâm người ta không đặt vào mình. Hoặc là mình chưa đủ tốt để người ta phải quan tâm.
5. Đừng bao giờ trách một người không thương bạn. Chuyện tình cảm không thể cưỡng cầu. Thế nên, tốt nhất đừng theo đuổi ai cả, hãy theo đuổi chính mình, tự tìm đam mê và niềm vui, rồi sẽ có ai đó lặng thầm dõi theo bạn.
6. Đừng bao giờ trách một người rời xa bạn. Hãy bằng mặt bằng lòng chấp nhận sự chọn lọc của tự nhiên, chỉ giữ người ở lại, đừng níu người muốn đi. Ai bước chân vào đời mình đều có ý nghĩa, cảm ơn chứ đừng oán than.
7. Đừng bao giờ trách một người đồn đoán sai về bạn. Bởi vì, miệng lưỡi thiên hạ khó quản, lòng người đa đoan. Có những thứ càng thanh minh thanh nga càng chết, hãy tập trung vào việc của mình và để thời gian trả lời.
8. Đừng bao giờ trách giận một người không đâu. Đời ngắn lắm, bực bội 1 giờ là mất đi 1 giờ vui. Ấy thế, có những người không đủ quan trọng khiến mình hụt đi 1 giờ tích phước, 1 giờ hạnh phúc, mà mình vẫn để người ta làm vậy sao?
9. Đừng bao giờ trách một người đã chỉ trích bạn. Mình sai, mình không có quyền cãi, mình đúng, mình không cần phải tranh cãi. Lời chỉ trích nào cũng có phải trái. Chọn lọc bài học để rút ra hay chuốc bực vào thân là do bạn.
10. Đừng bao giờ trách một người không làm theo ý mình. Thật ra, tất cả đều đã lớn, không cần bảo mẫu. Ai cũng có chính kiến riêng, không mướn “hoa tiêu”. Nếu người ta không muốn cho bạn quản, không đến lượt bạn quản.
Tất cả mọi sự xảy đến với ta đều có lý do và đều gián tiếp DO MÌNH. Hiểu được điều này, bạn sẽ chẳng còn ngây thơ bao biện “Mình là NẠN NHÂN” nữa, mà dũng cảm CHỊU TRÁCH NHIỆM thay đổi mọi yếu tố bên trong.
Hạnh phúc không phải là trời yên biển lặng, mà là trải qua sóng gió nhưng vẫn đủ trầm tĩnh sáng suốt để chèo chống bình an. Không có sự bình an trong cuộc đời mà chỉ có sự bình an trong tâm hồn.
Đừng trách đời, trách người, cũng đừng tự trách mình, điều quan trọng là thấy ra được chính mình, dù trải qua bao nhiêu gian khó. Hạnh phúc không đến từ cuộc đời, không đến từ người khác, hạnh phúc chỉ nảy nở trong con khi con biết sống trọn vẹn với chính mình, với những gì mình đang có.
Cuộc đời là bài toán khó mà đáp số không tìm thấy trong đó, vì nó chỉ có trong lòng con…
Muốn thân tâm an lạc đừng trách ai.
24 & 24